"Bong bóng ơi bay về nơi nào thế
Có để lại nỗi nhớ cho ta không"
Ừ thì nhìn tấm hình này lại lần nữa thấy nhớ tụi bây ghê gớm. Nhớ lúc chúng ta cùng nhau ăn vụng bánh tráng trong giờ tăng cường, đè mấy đứa con trai ra sơn móng tay, móng chân, rồi cả 7 dịch vụ siêu đẳng nữa....
Ngày hôm ấy tôi khóc nhiều lắm! Trong khi đó tôi đã tự hứa rằng: "khóc làm gì, chỉ là bạn cấp 2 thôi mà...?" Vậy mà...
Tôi lại là đứa khóc đầu tiên, khóc nức nở khi nghe tụi bây hát bài Tạm biệt nhé!
Rồi giây phút đó, tôi chợt thấy rằng sao 4 năm trôi nhanh quá, kô đủ để tôi và tụi mày cãi nhau, chửi nhau rồi bây giờ ôm nhau khóc sướt mướt như sẽ kô bao giờ gặp lại.
Cũng chính ngày hôm đó, chúng ta cùng ghi ước nguyện và thả bong bóng, cũng là đánh dấu cho 4 năm ngồi chung 1 lớp, 4 năm là gia đình của nhau, bao lần cãi nhau, đánh nhau,.. tất cả đều cùng bong bóng bay về nơi vô định
"bong bóng ơi mang yêu thương quay về
Về cạnh ta như còn thuở ấu thơ...”
Bình chọn (vote) tại Facebook ITEC: http://bit.ly/Xqb35D